Meo-chan
Thành viên nổi tiếng
- Tham gia
- 22/10/2020
- Bài viết
- 213
Ngày bạn đến đây, gốc hồng này đã trụi, chỉ còn duy nhất một cành khẳng khiu với đôi lá vàng vọt cùng một chiếc nụ bám đầy cái con gì đó vàng vàng, mùi hăng hắc. Bạn hỏi một bạn trong đội, bạn ấy bảo hoa dưới xuôi mang tặng, mọi năm nắng ít gây gắt hơn, mọi người cũng có thời gian chăm sóc nên cây vẫn sống dù cằn cỗi hơn bình thường nhưng năm nay ai cũng bận nên đám hoa sẽ thành mối quan tâm cuối cùng.
Bạn rỗi mà! Nhân lúc chào chim chào chó sẽ tưới cây, đấu láo, gạ đánh nhau. Rồi bạn hàng xóm nói với bạn rằng aspirin có thể cứu sống người lẫn cây cỏ. Đồ ăn thì có thể thiếu chứ aspirin thì bạn đầy, để giết bạn còn được nữa là. Vậy là mỗi ngày bạn chăm chỉ nghiền thuốc, pha nước, phun cho đám cây. Và rồi một buổi chiều muộn, bạn thấy hoa bắt đầu nở.
Ai bảo hoa chỉ nở vào bình minh đâu nào? Hoa muốn nở vào giờ nào là quyền tự do của chúng và dù nở vào giờ nào đi chăng nữa thì chúng vẫn cứ là hoa, là xinh xắn. Bạn cũng không biết gốc hồng này sẽ sống được bao lâu, có qua được mùa gió Lào nghịch này hay không nhưng kệ đời thôi, hoa cứ rực rỡ cái đã.
Cảm ơn hoa!