Chào mừng bạn đến với

Cộng Đồng X

Đăng ký ngay!
*** THƯƠNG HIỆU MỚI THAM GIA CDX ***
*** THƯƠNG HIỆU LÀ THÀNH VIÊN CDX ***

Gặp lại "bạn thân". Anh xin lỗi em vì tất cả.

Langkhach

Thành viên mới
Tham gia
05/06/2020
Bài viết
16
Hôm nay tao buồn quá các mày ạ. Hơn 30 năm nay chưa bao giờ tao trải qua cảm giác tương tự. Xin ý kiến tư vấn của các mày.
Tao và N yêu nhau từ những năm đầu tiên thời đại học (N ít hơn tao 2 tuổi và là cháu của cô hàng xóm nhà tao). Đối với tao N mang 1 nét đẹp hồn nhiên, trong sáng, đầy chất mộc mạc của 1 thiếu nữ vùng quê nhưng cũng k kém phần quyến rũ. Tình yêu chúng tao cứ thế lớn dần theo thời gian. Ngày cô ấy vào đại học là lúc tao học năm thứ 3. Tao sau 3 năm bôn ba trên đất Hà Nội cũng trở thành 1 con người khác: lọc lõi, trải đời hơn. Nơi đất khách quê người tao là điểm tựa duy nhất của cô ấy. Đêm hôm đầu tiên giúp cô ấy dọn đồ về KTX, 2 đứa đi dạo quanh bờ hồ, đi ăn kem Tràng Tiền, cười đùa với nhau thật sự thoải mái. Tao đã có kế hoạch từ trước sẽ dẫn dụ cô ấy vào đời vì vậy có nhờ mấy đứa bạn thân tạo nên 1 màn kịch. Thời điểm đó đối với tao là hoàn hảo, nhưng nó vẫn dằn vặt tao suốt nhiều năm liền. Tao giả vờ đi vệ sinh để 1 mình N ngồi chờ trên ghế đá, 2 thằng bạn đc tao nhờ từ trước xuất hiện trêu ghẹo cô bé. Tao đứng từ xa quan sát khi thấy N k chịu đc nữa mới chạy tới đạp 2 thằng kia ra , ôm lấy cô bé. 2 thằng bạn được đà lao vào đấm tao mấy cái. Tao vội cầm tay cô bé kéo chạy thật nhann về phía bãi xe. Chạy được 1 đoạn quay lại k thấy 2 thằng kia đâu, cô bé mới dừng lại ôm lấy tao khóc nức nở. Tao lấy cái cớ quần áo bẩn, mặt sưng (diễn mà nó đấm sưng 1 cục) nên kiếm chỗ nào tắm, nghỉ mai về. Ban đầu N cũng sợ hãi, từ chối nhưng vì tin tao nên cô ấy đồng ý.
Chuyện gì tới nó cũng tới. Sau nụ hôn cháy bỏng tao cũng đạt được mục đích của mình. Lần đầu với cô ấy thực sự khó khăn. Chiếc quần lót dính vệt trinh tiết của N tao vẫn còn giữ như 1 minh chứng cho thành tích của mình. Ngày hôm đó tao k làm nổi đc 2 cái, phần vì nàng quá đau, phần vì mệt. Sau hôm ấy, N càng tin tao hơn, tiền bạc, đồ đạc N đều cố gắng lo cho tao hơn phần của cô ấy, tần suất quan hệ với nhau càng ngày càng nhiều hơn. Tao yêu cầu N uống thuốc tránh thai thay vì để tao đeo bao, yêu cầu nàng xem film sex nhiều hơn để cải thiện kỹ năng làm tình nàng cũng ngoan ngoãn nghe theo không 1 lời ca thán. Bạn bè tao ai cũng nói số tao sướng, có ng yêu đẹp, dâm, chiều chuộng. Sau hơn 1 năm sống với N như vợ chồng cũng đến ngày tao ra trường. Tao đi làm ở 1 công ty đa quốc gia tiếp xúc với nhiều người, công việc cũng nhiều nên ít quan tâm đến N hơn. Cô ấy cũng k hề ca thán mà vẫn âm thầm lo lắng cho tao từ bữa ăn sáng đến cơm trưa vì sợ tao k đủ sức làm việc. 3 tháng sau trong buổi tiệc sinh nhật anh sếp, tao gặp K - con gái anh sếp lúc đó. Như 1 sự tình cờ , 2 đứa có khá nhiều nét tương đồng về suy nghĩ và cách sống. Tao đã nói dối K là chưa có bạn gái khi được hỏi. Sau ngày định mệnh ấy, tao và K thường xuyên nhắn tin với nhau và yêu nhau lúc nào không hay. Những cuộc hẹn với N cứ thưa dần. Đối với N mỗi khi đc tao dẫn đi xem film nhìn vào đôi mắt cô ấy là cả 1 bầu trời hạnh phúc.
Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đến. Ngày tao dẫn K đi chơi thì vô tình tao gặp N đang đi xem film cùng các bạn. Cô ấy đứng lặng người khi thấy tao nắm tay K đầy tình tứ và tao cũng vậy. Thay vì lồng lộn lên như những đứa khác, N chỉ im lặng, đôi mắt đỏ hoe và chào "anh". N quay đi bỏ lại tao, K và đám bạn của N. K hỏi tao ai vậy, tao bảo em gái. Tối hôm đó tao gọi điện cho N nhưng N k nghe máy. Chạy qua KTX thì bảo vệ k cho vào. Tao gọi cho cô bạn thân của N thì đc biết N khóc rất nhiều, N tuyệt vọng và mọi ng khinh bỉ tao. Tao hiểu điều đó mà. Tao k mong N tha lỗi cho tao, nhưng t hi vọng mọi ng sẽ thay tao chăm sóc cho N. Tin nhắn cuối cùng tao nhận đc từ N là : Anh à, em xin lỗi vì đã k thể yêu thương anh được nữa. Mình chia tay nhé anh.
Sau đó tao và N k còn liên lạc với nhau nữa, N chặn hết fb, zalo, viber, bỏ luôn SĐT. Còn tao thì sau 6 tháng làm việc tao cũng có cơ hội riêng của mình. Tao rời xa Hà Nội vào SG lập nghiệp ở vị trí cao hơn và thu nhập hấp dẫn hơn. Tao và K cũng chia tay sau vài tháng yêu xa. Vào SG tao gặp vợ tao hiện tại là ng chung công ty, ngoan hiền y như N của tao ngày xưa vậy.
Mọi thứ cứ yên bình diễn ra như vậy. Sau 3 năm tao cũng có 1 đứa con trai kháu khỉnh. Vợ đẹp, con khôn tạm gọi là ổn.
Vào 1 ngày sài gòn nắng như đổ lửa, tiếp vài đối tác từ Hà Nội vô. Chén tạc chén thù nổi máu dê anh em kéo nhau đi tẩm bổ. Tao dẫn anh em đến 1 quán quen trên đường Nguyễn Thái Bình Q1. Sau khi sắp xếp cho 4 ông bạn xong xuôi thì ông quản lý nói em có hàng mới ưu tiên cho anh. Anh lên phòng đi lát em nó lên.
Tao lên phòng trong lòng hừng hực khí thế, thầm cảm ơn ông quản lý đã ưu ái mình. Vô tắm vội 1 cái cho mát, mở tủ lạnh làm lon bia cho đỡ khát. Uống đc vài hớp bia thì có tiếng gõ cửa. Tao bảo cửa k khóa vào đi em.
Một cô bé nhỏ nhắn trong chiếc váy ngắn cũn cỡ bước vô nhưng nàng vừa quay mặt lại thì tao lặng người còn cô ấy thì xanh mặt lại. Cô ấy là N
Nhìn thấy tao N định đẩy cửa chạy ra nhưng tao kịp nắm lấy tay N kéo lại. Ôm lấy N tao vội bảo: Bình tĩnh em, em chạy đi lúc này k được đâu. Anh và em nói chuyện chút 15 20p em ra chưa muộn. N nghe lời tao ngồi lại. Tao mặc vội chiếc quần dài ném trên chiếc ghế lúc nãy. Cảm giác hừng hực lúc đầu chợt tan biến hết, thay vào đó là cảm giác tội lỗi, lo lắng, buồn bã và thật sự thất vọng về N...
Anh em cho tao xin tư vấn. Nếu là anh em thì sẽ xử lý như thế nào. Tao sẽ kể nốt đoạn cuối vào ngày mai
 
Sửa lần cuối:

Langkhach

Thành viên mới
Tham gia
05/06/2020
Bài viết
16
Vẫn con người ấy, khuôn mặt ấy nhưng hoàn cảnh này thì có nằm mơ tao cũng chưa bao giờ nghĩ tới. Tao thất vọng về N, thất vọng về bản thân tao nhiều lần hơn. Có lẽ tao chính là nguyên nhân đưa N vào hoàn cảnh này. Lấy hết bình tĩnh, kìm ném cảm xúc tao tiến lại gần N, đưa đôi tay lau những giọt nước mắt trên gương mặt cô ấy như cách tao vẫn làm nhiều năm về trước. N gạt tay tao ra, tự tay cô ấy làm nốt phần còn lại. Đôi mắt cô ấy đỏ hoe nhìn tao, vẫn đôi mắt ấy nhưng tao k đủ can đảm nhìn vào nó. Lánh ánh mắt nhìn qua chỗ khác tao nhẹ nhàng hỏi
T: Em khoẻ không? Cuộc sống em ổn chứ...
N: Cảm ơn anh, như anh thấy đấy tôi vẫn khoẻ. Vẫn tự lo được cho mình và con của tôi
T: Em lập gia đình rồi à? Thế chồng em đâu?
N: Hôm nay tôi mệt nên không trả lời những câu hỏi kiểu như vậy. Anh hãy hành xử với tôi như 1 người chưa từng quen. Tôi đã chết lâu rồi ....
Nghe đến đây tao nghẹn lại và không thể nói được gì nữa. Tao tránh mặt N bằng cách cầm điện thoại giả vờ nhắn tin cho ai đó để k phải đối diện với N. 30 p sau, N nói: nếu anh không có nhu cầu thì tôi xin phép đi. Không đợi tao phải trả lời, N xỏ đôi giày cao gót, xách túi mở cửa bước đi. Tao cũng thuộc type người mạnh mẽ , quyết đoán nhưng rơi vào hoàn cảnh này đầu óc quay cuồng, chân tay bủn rủn, mọi sự nhạy bén thường ngày như tan biến hết. Sau hơn 15p lấy lại bình tĩnh tao cũng rời khỏi căn phòng ấy.
Xuống phòng khách ngồi chờ 4 ông bạn đang hành lạc, tao gọi ngay ông quản lý vừa nãy. Giả bộ khen con bé mới rất xinh xin thông tin của em nó. Rất may mắn gặp đc ông ql quen vì vậy ông cũng rất nhiệt tình chia sẻ: con bé ở Hà Nội mới vô đc 1 tháng, có đứa con gần 2 tuổi cũng nợ nần xã hội hơn 300 nên được chủ nợ gán qua đây làm trả dần,.... Tao cố giữ bình tĩnh nghe hết câu chuyện và k quên xin địa chỉ và SĐT của N
Hoàn thành xong các thủ tục , tao lấy lý do mệt nên tạm biệt 4 ông bạn về trước. Chạy xe trên đường nhưng đầu óc vẫn cứ luẩn quẩn những suy nghĩ về N. Không biết lý do vì sao N lại rơi vào hoàn cảnh như vậy? Chồng N đâu? Tao có nên nói với vợ tao chuyện này để tìm cách giúp đỡ N? Tao phải làm gì đây... Sau 1 tình huống mất tập trung suýt đụng vào 1 cô bé học sinh đi xe đạp điện trên đường, tao phải tấp vào lề đường, ghé vô quán cafe cho tỉnh táo. Uống vài ngụm cafe đen không đường, trấn tĩnh lại tao bấm số gọi N. Sau 3 cuộc gọi không có ai bắt máy, tao nghĩ là N đang bận tiếp khách. Tao dừng lại không gọi nữa. 1 lúc sau điện thoại báo có tin nhắn tới. N nhắn tin cho tao: Anh đừng cố liên lạc với tôi nữa. Tôi không cần anh thương hại và không muốn liên quan gì đến anh. Hãy để tôi bình yên. Tôi của ngày xưa đã chết lâu rồi...
Từng chữ, từng chữ như những nhát dao dâm vào lòng tao. Càng nghĩ về N tao càng cảm thấy thất vọng về chính bản thân mình. Tao nghĩ là tao cần phải làm cái gì đó để giúp đỡ N thoát khỏi chuyện này, như 1 hành động chuộc lỗi cho những gì tao đã gây ra với N. Tao nhắn tin cho vợ: "anh đi tiếp khách, tối anh về trễ, em đón con dùm anh nhé. Yêu em" rồi gửi xe bắt Grab tới địa chỉ của N mà ông quản lý đã cho tao trước đó. Tao không đủ tỉnh táo để tự chạy xe đi lúc này
Nơi N ở là 1 dãy nhà trọ cũng khá khang trang trong 1 khu dân cư ở Quận 7. Thấy tao đứng ngó nghiêng bên ngoài cổng, cô chủ dãy trọ mới tiến lại hỏi:
Chủ trọ: Chú tìm ai
Tao: Dạ thưa cô, phòng của cô N ạ. Cháu là bạn cũ của N tìm N có 1 số việc cá nhân ạ
Chủ trọ: N nào? Có phải 2 mẹ con người Bắc. Dáng người cao, xinh xắn không chú?
Tao: Dạ đúng rồi cô. Cháu có số điện thoại mà gọi cô ấy không nghe máy có thể cô ấy bận ạ và không quên đưa cho cô chủ trọ xem SĐT của N để chứng minh cho những gì tao nói
Chủ trọ: Vậy thì đúng rồi. Cô ấy mới dọn đến đây chừng nửa tháng thôi. 2 mẹ con hàng ngày vẫn chở nhau đi học đến tối thường sau 9 giờ rưỡi cô ấy mới về.
Tao: Dạ cảm ơn cô. Vậy cô cho phép cháu ngồi đây đợi nhé cô.
Chủ trọ: Vâng vậy mời chú ra ghế đá ngồi uống nước.
 

Langkhach

Thành viên mới
Tham gia
05/06/2020
Bài viết
16
Tao ngồi chờ N quên luôn cả ăn tối nhưng trong bụng không hề cảm thấy đói. Từng phút trôi qua thật nặng nề nhưng tao vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Rồi 2 mẹ con N cũng về như những gì cô chủ nhà trọ nói. N dừng xe trước cổng dắt xe vào thì đụng mặt tao ngồi ngay ghế đá trước cổng. Tao tiến lại gần chào 2 mẹ con. N cũng chào lại tao và không quên nói con gái chào chú. Cô chủ trọ cũng nhanh nhẹn nói đỡ: Chú này chờ cô từ chiều đến giờ đấy. Người quen à cháu? Như sợ người khác chú ý và không muốn ồn ào nên N nói với tao: phòng em ở cuối dãy trọ, em mời anh vào phòng uống nước.
Tao ngồi đợi trước cửa cho 2 mẹ con N thay đồ. Tẩy bỏ lớp trang điểm nhìn N cũng vẫn như ngày xưa, chỉ có điều đôi mắt hơi sâu và nhiều nếp nhăn, tàn nhang trên mặt. N rót nước mời tao uống rồi dắt con bé đi ra góc nhà đưa cho con bé chiếc điện thoại xem Youtube
Tao: Em vẫn hay cho con bé xem điện thoại như vậy à
N: Không anh. Hạn chế lắm.
Tao: Cuộc sống em ổn không? Vẫn khỏe chứ
N: Như anh thấy đấy. Em vẫn ổn vẫn đi làm và tự mình nuôi con được đấy thôi. Mà khuya rồi anh uống nước đi rồi về. Mai con bé còn đi học và em còn phải đi làm. Em biết là anh cũng có vợ, con rồi. Hãy về lo cho gia đình anh đi, đừng làm phiền em nữa
Tao chết lặng khi nghe những câu nói của N. Trước sự quyết liệt của cô ấy tao cũng lặng lẽ ra về.
Sáng hôm sau tao gọi điện cho H (bạn thân N). Ban đầu H cũng ko nói nhưng trước những thông tin tao biết được thì H cũng phải tiết lộ thông tin. H bảo đã hứa với N không tiết lộ bất kỳ thông tin gì cho tao, nhưng bây giờ tao đã biết quá nhiều, đã gặp N nên H sẽ phá lệ cho tao biết tất cả....
Sau khi chia tay tao N suy sụp hoàn toàn, không ăn không uống mấy ngày và đã có ý định kết thúc cuộc đời mình. Bạn bè , gia đình khuyên can rất nhiều cuối cùng N cũng nguôi ngoai chuyện tình cảm với tao sụp đổ. Bạn bè, gia đình N hận tao đến tận xương tủy. Bố của N còn tuyên bố con bé có mệnh hệ gì thì sẽ không bao giờ để tao được yên ổn. Sau ngày N ra trường đi làm ở 1 cty về xuất nhập khẩu có quen 1 người là đối tác của N (tên Q). Qua lời kể của H thì Q là 1 mẫu đàn ông hiện đại, tuy đã ngoài 40 tuồi nhưng rất yêu thương, chiều chuộng và chăm sóc rất tốt cho N. Rồi 2 người yêu nhau. Tưởng chừng như N đã có 1 cái kết có hậu tuy nhiên biến cố cuộc đời không buông tha cho N. Sau hơn 1 năm yêu nhau chuẩn bị tiến tới hôn nhân thì N và mọi người phát hiện Q đã có gia đình. 1 trận đánh ghen nổ ra ngay trước cổng công ty nơi N làm việc. Một lần nữa N lại phải gánh chịu những nỗi đau về cả thể xác lẫn tinh thần. Thằng khốn nạn Q đã có gia đình ở Huế tuy nhiên chán cơm thèm phở trong vỏ bọc của 1 doanh nhân thành đạt đã khiến N rơi vào hoàn cảnh này. Tao xin thông tin của Q nhưng H từ chối cung cấp. Tao nhất định sẽ tìm bằng được thằng này.
Sau biến cố đánh ghen, N phải nghỉ việc ở công ty do không chịu được những áp lực từ nhiều phía. Trong thời gian chờ việc mới, N phát hiện mình có thai và không thể liên lạc được với Q nữa. Gia đình, bạn bè, người thân ai cũng khuyên N bỏ cái thai đi để làm lại cuộc đời. Nhưng N vẫn cương quyết giữ lại. Bố mẹ từ mặt, bạn bè thì cũng xa lánh dần, công việc thì chưa có, N đành tự thân vận động. Trong lúc khó khăn, N có vay 1 người bạn 100 triệu để lấy vốn làm ăn và chuẩn bị sinh con. và rồi đứa bé cũng được sinh ra trong 1 hoàn cảnh hết sức éo le: thiếu thốn tình cảm, vật chất. 100tr N vay mượn cũng chỉ đủ lo được chi phí sinh nỏ và gần 6 tháng sau đó. Suốt thời gian đó chỉ có H và mẹ của N ( dấu bố N) bên cạnh chăm sóc cô ấy. Khi con bé được 6 tháng đã phải cai sữa, gửi nhà trẻ để mẹ đi làm. Khoản nợ thì bị bạn bè hối thúc, vốn là 1 ng tự trọng cao nên N đành vay mượn xã hội 100 triệu để trả nợ. Tiền lãi thì phải đóng hàng ngày, công việc thì bấp bênh, lương 3 cọc 3 đồng. Thấy N cũng xinh xắn, dễ thương, bọn cho vay tiền giới thiệu N đi làm PG cho 1 hãng bia tại 1 nhà hàng lớn ở Hà Nội. Công việc thì vất vả nhưng cũng không đủ tiền trang trảng cuộc sống. Lãi mẹ đẻ lãi con sau hơn 1 năm số tiền 100tr ngày nào đã lên đến hơn 200tr. Cuộc sống đẩy N sang 1 trang mới.
N đã chấp nhận bán mình cho các cuộc vui thâu đêm để lấy tiền nuôi con và trả nợ. Những lần đi tiếp khách là những lần N tâm sự cùng H và dằn vặt rất nhiều. Nhưng vì con N chấp nhận làm tất cả. Tưởng chừng như làm 1-2 năm sẽ có đủ tiền trả nợ. Nhưng 1 đứa con gái chân quê như N làm sao qua được những mánh khóe của dân xã hội, chủ nhà hàng, nhà nghỉ. N phải chia 5-5 cho chúng nó, rồi tiền bảo kê, tiền góp hàng tháng,... cuối cùng cũng chẳng còn được bao nhiêu. Trong lúc khó khăn nhất, N được 1 khách làng chơi cũng có tiếng ở HN giúp đỡ chốt lãi để trả gốc thì lúc này con số nợ đã lên đến hơn 300tr. Sau hơn 1 năm bám trụ ở HN bất thành, N đi theo 1 cô bạn vào SG lập nghiệp để thay đổi môi trường và hi vọng có cơ hội làm lại cuộc đời.
Nói chuyện với H hơn tiếng đồng hồ tao đã khóc, tao khóc vì tao thương N, khâm phục cho nghị lực phi thường của N và tao hận bản thân mình đã vô tình đẩy N vào con đường này. Cô ấy đáng có 1 cuộc sống hạnh phúc như bao người con gái khác....
Tao gọi cho 1 ông bạn cũng khá thân ở HN để tìm hiểu về khoản nợ của N. Sau khi đàm phán xong phía chủ nợ đồng ý thanh toán 200tr và cho lại N số còn lại. Tao đã thanh toán đầy đủ coi như bù đắp cho N phần nào. Về phần tao: vợ tao có hỏi khoản tiền 200tr chuyển cho ai thì tao dấu cho bạn thân ở quê mượn xây nhà rồi sau đó sẽ tìm cách trả lại.
Cuộc sống của tao vẫn diễn ra bình thường sau đó. Vào 1 ngày cuối tuần khi đang đưa con đi chơi tao thấy tin nhắn của N: Anh. Em như thế này không phải lỗi do anh. Mọi chuyện do em chọn, sai em chịu. Cảm ơn anh đã giúp đỡ mẹ con em. Em hứa sẽ trả lại khoản tiền này sớm nhất. N đã đổi cách xưng hô với tao ( từ tôi sang em) . Tao cảm thấy ấm lòng và an ủi được phần nào.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Kết: đây là 1 câu chuyện có thật từ chính cuộc đời của tao và tao hi vọng những anh em đang, đã và sẽ có ý định như tao trong quá khứ hãy cân nhắc kỹ về hành động của mình. Nếu vô tình N có đọc được câu chuyện này cho anh gửi tới N lời xin lỗi chân thành nhất: Anh không dám kể cho em nghe toàn bộ sự thật, chỉ có thể lên đây trải lòng mà thôi. Anh xin lỗi em vì tất cả.
 

Duy hoài

Thành viên
Tham gia
28/05/2020
Bài viết
61
Haiz. Một câu chuyện buồn. Nhưng ít rặn kết thúc cũng hơi có hậu 1 chút
 
Top