Đêm, gió lạnh ùa về. Đi ngang qua hai cô cậu đang ôm nhau, cùng ăn bắp ngô nướng. Tự nhiên lòng đau nhói...
Tôi đã từng như họ nhưng cuộc đời ko mãi mãi dừng lại ở tuổi trẻ. Thằng đàn ông luôn có quá nhiều gánh nặng, ko thể ko gánh, ko biết chia sẻ cùng ai. Nói ra đâu ai hiểu, người ta chỉ cười đùa. Đau nhất là e cũng ko hiểu tôi.
Giận hờn, cãi nhau .Tôi bận, ko có thời gian gặp e cũng vì tương lai 2 đứa. E mệt, tôi còn mệt hơn. Tôi là người nói lời chia tay. E mắng tôi là thằng hèn. Ừ, tôi nhận. Tôi hèn vì đã ko giữ dc e, ko đủ giỏi để cho e cuộc sống mà e mong muốn.
E đã có người yêu mới. Tôi vẫn 1 mình, lao vào công việc và những cuộc vui.
Đàn ông cũng cần được cảm thông. Có ai hiểu ko?
Tôi đã từng như họ nhưng cuộc đời ko mãi mãi dừng lại ở tuổi trẻ. Thằng đàn ông luôn có quá nhiều gánh nặng, ko thể ko gánh, ko biết chia sẻ cùng ai. Nói ra đâu ai hiểu, người ta chỉ cười đùa. Đau nhất là e cũng ko hiểu tôi.
Giận hờn, cãi nhau .Tôi bận, ko có thời gian gặp e cũng vì tương lai 2 đứa. E mệt, tôi còn mệt hơn. Tôi là người nói lời chia tay. E mắng tôi là thằng hèn. Ừ, tôi nhận. Tôi hèn vì đã ko giữ dc e, ko đủ giỏi để cho e cuộc sống mà e mong muốn.
E đã có người yêu mới. Tôi vẫn 1 mình, lao vào công việc và những cuộc vui.
Đàn ông cũng cần được cảm thông. Có ai hiểu ko?